文章解析

和答德秀长句

朝代:宋作者:欧阳澈浏览量:1
yún
biāo
lín
xiù
zhuó
zhuó
měi
chūn
yuè
liǔ
háo
diān
wén
zhèn
hōng
léi
chuí
shì
lóng
shé
fān
yāo
jiǎo
cái
míng
shèn
zhú
jǐng
xīng
zhuó
rán
zūn
nán
dòu
jiāo
yún
pān
lín
tán
zhūn
zhūn
kǒu
céng
lóu
zhǎng
sǒng
shī
jiān
yín
rèn
cháo
tài
shòu
jīng
rén
xiǎn
máo
hán
yuán
bái
wēi
tán
dǎo
zhī
zhēn
kǒng
huà
xióng
hóng
àn
jiàn
pái
huái
fāng
gǎn
zào
liù
dīng
shōu
shí
jīn
xiāng
tān
tàn
rén
jiān
bǎo
àn
zhōng
qīng
zhì
dào
rén
xiāng
shì
shuí
lùn
qióng
jiǔ
bào
qiáng
sōu
fěi
yīn
qín
dāng
shù
rén
cái
yǒu
néng
fǒu

作者介绍

欧阳澈,男,北宋末江右人布衣。字德明,抚州崇仁(今属江西)人。少年时即喜谈世事,尚气大言,慷慨不稍屈。靖康初应诏上疏,奏论朝廷弊政三十余事,陈安边御敌十策。金兵南侵,徒步赴行在,伏阙上书,力诋和议。建炎元年八月,与陈东同时被杀,年三十一(《宋史》本传作年三十七,误)。绍兴间,追赠秘阁修撰。

展开阅读全文 ∨

上一篇:宋·欧阳澈《借前韵书怀呈显道》

下一篇:宋·欧阳澈《小生日因与友人作文字饮醉中走笔 其二》

猜你喜欢

微信扫码进入小程序查看详细信息

×