文章解析

故少师从翁隐岩别墅乱后榛芜感旧怆怀遂有追纪

朝代:唐作者:郑谷浏览量:3
fēng
sāo
wéi
zhǔ
rén
fán
yǎng
qīng
chén
xíng
chēng
guī
kǔn
míng
chéng
dòng
jìn
shēn
zhōu
xuán
xiǎn
zhòng
nèi
wài
zhǎng
lún
miào
zhǔ
péng
zhōng
wèi
shè
chén
qiáng
rèn
jùn
dōng
xiá
gāng
xīn
wén
shàn
cháng
kāi
kǒu
tuī
gōng
wèi
shēn
cháo
míng
pèi
zhòng
guī
zhái
diǎn
pín
bàn
zuì
kàn
huā
wǎn
zhōng
cān
zhǔ
cài
chūn
qíng
tái
suí
鹿
shàng
yōu
shù
jié
sēng
lín
lùn
zhī
qīng
yuè
shēng
pín
yào
xiāng
zhān
yàn
zhú
rǎn
jīn
mián
yún
sǒu
shì
bīn
jìn
jiāng
yáo
jiān
duàn
qīng
qīn
chí
biān
chá
chí
xuě
hòu
xīn
suǒ
nán
liú
zhù
shù
shuí
bǐng
táo
jūn
sāng
luàn
shí
duō
biàn
zhuī
shì
chén
huá
zhòng
zuò
zhèng
shèn
yān
lún
zōng
cóng
jīn
zài
yǒu
yīn
sōng
yǐng
xiǎng
shuāng
lèi
bēi
xīn
yóu
mén
xiù
nián
lái
shēn

作者介绍

晚唐诗人

郑谷(851?~910?),唐代诗人。字守愚,袁州宜春(今属江西)人。僖宗时进士,官至都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。郑谷与张乔、周繇等合称“咸通十哲”,还被诗僧齐己称为“一字师”。他的诗作,多投赠唱和、写景咏物之作,然屡遭丧乱,能将个人忧愤与时代哀愁融铸其中,声调悲凉。其诗笔调清新,思致婉转,时有警句。《四库全书总目》谓其诗“往往于风调之中独饶思致”,堪为“晚唐之巨擘”。代表作品有《淮上与友人别》《席上贻歌者》《雪中偶题》《鹧鸪》等。著有《云台编》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·郑谷《乾符丙申岁奉试春涨曲江池(用春字)》

下一篇:唐·郑谷《街西晚归》

猜你喜欢

微信扫码进入小程序查看详细信息

×