文章解析

宿荐福寺东池有怀故园因寄元校书

朝代:唐作者:李端浏览量:1
fēng
chuī
jǐn
dōng
chí
liáng
liú
huí
ruò
xìng
míng
yuè
chuí
yáng
shí
zhú
xián
kāi
qiáng
wēi
àn
huáng
qín
kàn
yáo
shàn
yǐn
tóng
xiāng
jiù
sǔn
fāng
tuò
xīn
lián
wèi
mǎn
fáng
lín
yōu
huā
wǎn
yuǎn
cǎo
xiān
zhǎng
zhěn
chóu
huá
bìn
píng
lán
xiǎng
xiāng
qīng
hàn
zhí
yún
juǎn
bái
xíng
jīng
què
réng
shù
yóu
guò
liáng
zhōu
piān
dài
chuī
shǔ
yuàn
zhāng
hái
jiè
qián
ēn
gǎn
wàng
cóng
lái
shū
lǎn
fēi
shì
jiē
kuáng
zhòng
bìng
yīng
gōng
gàn
qún
yōu
xiào
zhāng
cán
jiāng
duō
jīn
xiàn
zhōu
láng

作者介绍

唐代诗人

李端(?~?),唐代诗人。字正己,赵州(今河北赵县)人。大历进士,授秘书省校书郎,后为杭州司兵参军。曾隐居衡山,自号衡岳幽人。约卒于贞元初。他是“大历十才子”之一,与钱起、卢纶等并称。其尤喜作律体,多酬赠唱和之作,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵。《代村中老人答》《宿石涧店闻妇人哭》《巫山高》《赠康治》等为传世佳作。今有《李端诗集》3卷。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·李端《夜寻司空文明逢深上人因寄晋侍御》

下一篇:唐·李端《酬前驾部员外郎苗发》

猜你喜欢

微信扫码进入小程序查看详细信息

×